Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

THỎI SON MÀU CÁNH SEN



    Năm ấy, cách đây khoảng 19 năm bố được đi nghỉ mát ở Nha Trang mua quà về cho hai mẹ con.
    Ai đời đi biển mà quà lại là một thỏi son....Dù sao thì mẹ cũng rất vui vì từ nay mỗi lần đi đám không phải chạy mượn lung tung.
   Màu son đẹp thật-màu tím hồng của cánh sen vừa nở...
   Nhưng chẳng bao lâu thì con gái lúc ấy mới hơn hai tuổi, một hôm tay cầm sách, tay cầm thỏi son của mẹ viết lên bảng ra tuồng giảng bài bắt chước mẹ. Khi nghe con gọi : Mẹ ơi con viết chẳng ra..Nhìn đến thì hởi ơi cây son yêu quý đã tan nát, con bé tưởng đó là viên phấn màu !!!
  Bố ôm lấy con rồi dỗ mẹ :Thôi để anh tìm mua cây khác cho đừng đánh con tội nghiệp...,
  Năm tháng dần trôi. Ở miền quê khó khăn này việc về thành phố còn khó khăn hơn đi Tây, đi Mỹ...Bố chưa mua được son đền cho mẹ đã vội ra đi...
  Hôm rồi sinh nhật mẹ con gái từ thành phố gửi quà về -MỘT THỎI SON MÀU CÁNH SEN- và bức thư : Mẹ, con tìm mãi mấy năm nay không có màu giống ba mua. May mà vô Diamond ( !!!) lựa mãi, chỉ từa tựa, mẹ thông cảm dùng tạm cho con đở ray rứt...
  Hôm qua đi đám cưới,
  Cầm thỏi son mà rưng rưng...
  Nhớ hai cha con quá đổi !!!

3 nhận xét:

  1. Một kỷ vật rưng rưng..
    Mong Bạn vui!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng...
      Cô bạn thân ở nước ngoài đọc bài viết này gửi về cho vài thỏi son...nhưng không tìm được màu cánh sen năm xưa...
      Nên chi buồn hoài !

      Xóa
  2. bài viết cảm động lắm bạn à!

    Trả lờiXóa