Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

VÀNG ĐÓA HƯỚNG DƯƠNG





       Một sớm mai bất chợt...
       Rực rỡ trong vườn -đóa-hướng-dương
               
Vàng Đóa Hướng Dương - Phạm Thiên Thư

Đêm đêm ta trở về
Hồn ta còn ẩn lại
Dưới chùm hoa man dại
Là nụ cười lách lau
Những giờ ta xa nhau
Là tình thêm níu lại
Mười ngón dài vụng dại
Cầm mảnh ngày rơi mau
Thời gian như con cá
Quẫy khỏi lòng bàn tay
Thời gian như chiếc lá
Rụng xuống đau nhành cây
Thêm một ngày mất đi
Gói buồn trong tà áo
Ta gửi hồn khờ khạo
Nấp trong rừng tóc hương
Ai có đi bên đường
Vô tình va cánh gió
Có nghe gì trong đó
Một tiếng lòng ta vương
Một ngày như sông Thương
Một nửa trong, nửa đục
Ta thương con bèo lục
Vàng một đóa hoa dương.

5 nhận xét:

  1. Thời gian như chiếc lá
    Rụng xuống đau nhành cây ...
    .
    Bây giờ thấy không thiết tha gì Tết nhất nữa. Cứ có cảm giác hơi buồn.
    Bạn có tâm trạng như vậy không. Ôi ta già thật rồi.
    .
    .
    Nắng vào mục 'thiết kế' trang phần 'bố cục' kéo hẹp cột phải lại để ưu tiên cho phần viết nhé.

    Trả lờiXóa
  2. Cứ có cảm giác thật buồn...
    Dự định khóa trái cửa và.....ngủ !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đừng khóa trái cửa và.....ngủ Bạn ơi
      Rất mong tin của N. không an tâm chút nào.

      Mùa xuân sắp qua rồi, Hãy Nắng lên!

      Xóa
    2. May quá ! mượn máy của con gái nên đã vào được blog .
      Chuẩn bị sang thăm nhà Bạn.

      Xóa
    3. Mừng quá!
      Gặp lại bạn, tôi cứ lo lo, bây giờ mới biết nguyên nhân.
      Chúc Bạn dạo Xuân nhiều niềm vui!

      Xóa